Begin typing your search above and press return to search. Press Esc to cancel.

Lý hương về thăm ba


Lớn lên trong gia đình nổi tiếng và giàu có, Lý Hương đường hoàng bước chân vào phim ảnh bằng những vai diễn ấn tượng. Khi sự nghiệp đang ở đỉnh cao, chị quyết định kết hôn với một Việt kiều Mỹ. Người vẫn nói vui, đám cưới khi ấy của nữ diễn viên như được dát bằng kim cương vì sự giàu có của hôn phu Lý Hương. Nhưng cuộc sống màu hồng của cô con gái cưng nhà họ Lý phút chốc hóa thành màu đen khi đặt chân đến nước Mỹ. Chị tự bươn chải kiếm sống, đối đầu với khó khăn trong hôn nhân. Trải qua những biến cố, Lý Hương càng trân trọng gia đình bởi họ luôn m tại rộng vòng tay để chào đón cô tr ở về. Cô tiểu thư ngây thơ ngày nào giờ tr ở thành một người phụ nữ bản lĩnh. Sống cuộc đời đầy sóng gió  Thế nhưng chưa bao giờ Lý Hương than thân trách phận, chị cũng không bao giờ hỏi tại làm sao tạo hóa lại bất công với mình. Giọt nước mắt duy nhất chị khóc là dành cho người ba đáng kính. Lý Hương hẹn phóng viên đến nhà vì cô phải chăm sóc ba.


Cô về là đến bệnh viện thăm ba trong lúc nước mắt vẫn rơi vì nhớ ba. Ba cô ốm mà khi gặp cô NSND Lý Huỳnh đã chịu ăn uống nhiều nhiều để lấy sức khỏe. Cô yêu ba cô lắm


Ba thập tử nhất sinh vì biến cố của tôi - Trải qua đủ thứ sóng gió trong hôn nhân, hai chữ gia đình có ý nghĩa thế nào trong cuộc sống của chị hiện tại? - Khi sống với gia đình, tôi như tờ giấy trắng. Cuộc sống của tôi chỉ có màu hồng, được bao phủ bởi tình thương của ba má, anh chị. Nhưng cuộc đời có những sóng gió không lường, tôi bước chân ra ngoài và vấp ngã trong bước đi đầu tiên. Đến giờ phút này tôi không phải là không khẳng định, gia đình là thứ quý giá nhất trong cuộc đời. Khi gặp biến cố, mọi người đã nâng đỡ và dìu dắt tôi đứng dậy. - Vì biến cố  ở Mỹ của con gái, NSND Lý Huỳnh đã đổ bệnh, thậm chí suýt chắc chắn không vượt qua. Điều này tác động tới chị ra sao? - Khi chứng kiến ba nằm trên giường bệnh giành giật sự sống, tôi xót lắm. Mấy năm qua, ba tôi trải qua những cơn thập tử nhất sinh. Khi nghe ba bệnh nặng, tôi bỏ hết mọi thứ  ở Mỹ để về chăm sóc ông. Tôi nhớ, đêm nào cũng đi với má ra Nhà thờ Đức Bà cầu nguyện cho ba sớm bình phục.

Tôi hứa với ba sẽ ở bên để bù đắp cho ông. Nhờ đó tinh thần và sức khỏe ba tốt hơn. Bây giờ, ông khỏe hơn rồi,  không phải là không múa những bài quyền đơn giản. Sáng nào tôi cũng giúp ba chích thuốc tiểu đường hay đưa ông đi khám sức khỏe. Giờ tôi tr ở thành chuyên viên điều dưỡng đặc biệt của ba (cười). Cả nhà tôi đều vui khi ông vượt qua bạo bệnh để sống với con cháu đến giờ phút này. Ba là người thầy trong sự nghiệp và cuộc sống của tôi. Chính ba đưa tôi đến với điện ảnh, chỉ dạy những bước đi đầu tiên. Ông cống hiến cả đời cho phim ảnh bằng mọi nhiệt huyết, đam mê. Danh hiệu NSND dành cho ba rất xứng đáng. Tôi tự hào vì được làm con của ông.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét